30
Cảm tạ Chúa vì thoát chết
Bài ca của Đa-vít vào dịp khánh thành đền thờ.
Lạy CHÚA, tôi sẽ ca ngợi Ngài
vì Ngài đã giải cứu tôi.
Ngài không để kẻ thù nhạo cười tôi.
Lạy CHÚA là Thượng Đế tôi, tôi kêu xin Ngài,
Ngài đã chữa lành cho tôi.
Ngài đem tôi lên khỏi mồ mả;
không để tôi xuống âm phủ.
 
Hỡi những người thuộc về CHÚA hãy hát tôn vinh Ngài;
hãy ca tụng danh* thánh của Ngài.
Cơn giận Ngài chỉ trong chốc lát,
còn lòng nhân từ Ngài kéo dài suốt đời.
Tiếng khóc than đến trú ban đêm,
nhưng buổi sáng đến mang theo vui mừng.
Khi tôi cảm thấy an ninh, tôi liền nói,
“Tôi sẽ không sợ hãi gì.”
 
Lạy CHÚA, nhờ lòng nhân từ Ngài
núi tôi được vững chắc.
Nhưng khi Ngài quay đi, tôi đâm ra hoảng sợ.
Tôi nói, “Lạy CHÚA, tôi kêu cầu cùng Ngài,
và nài xin Ngài thương xót tôi.”
Tôi thưa, “Nếu tôi qua đời
hay đi xuống mồ mả thì có ích gì chăng?
Bụi đất không thể ca ngợi CHÚA;
chúng không thể rao truyền chân lý của Ngài.
10 CHÚA ơi, xin nghe tiếng tôi và thương xót tôi.
Lạy CHÚA, xin giúp đỡ tôi.”
 
11 Ngài biến nỗi sầu thảm của tôi ra vui mừng.
Ngài cất lấy bộ áo tang buồn thảm của tôi,
và mặc niềm vui mừng cho tôi.
12 Lạy Thượng Đế là CHÚA tôi, tôi sẽ ca tụng Ngài,
tôi sẽ không im lặng.
Tôi sẽ đời đời ca ngợi CHÚA.
 
* 30:4 danh Nguyên văn, “kỷ niệm.”