26
1 Vinh dự đến với người khờ dại,
cũng hiếm như mưa ngày mùa, như tuyết tháng hạ.
2 Lời nguyền rủa vô cớ chẳng tới đâu,
như chim sẻ bay đi, chim én liệng lại.
3 Roi dành cho ngựa, cương cho lừa,
đòn vọt cho lưng đứa ngu si.
4 Đừng đối đáp người khờ dại như sự khờ dại của nó,
kẻo con cũng giống như nó.
5 Phải dùng lý luận ngớ ngẩn đáp người khờ dại,
để nó đừng thấy như là nó khôn.
6 Dùng một đần truyền tin tức,
chẳng khác gì tự đầu độc, tự chặt chân.
7 Châm ngôn trong miệng người khờ dại,
khác nào chân bại trong thân thể người què.
8 Ca tụng người khờ dại
như cột đá vào ná.
9 Châm ngôn trong miệng người ngu dại,
như cành gai trong tay người say.
10 Mướn người dại, người lang thang làm lụng,
họ sẽ như người cầm cung bắn phá tứ tung.
11 Người ngu lặp lại điều khờ dại nó đã trót làm,
như chó mửa ra rồi liếm lại.
12 Một người tự phụ cho mình là khôn,
còn tệ hại hơn một người đần độn.
13 Người lười biếng nói rằng: “Có con sư tử ngoài đường!
Một con sư tử gầm thét ngoài phố!”
14 Cửa xoay trên bản lề thể nào,
người lười biếng cũng xoay trở trên giường thể ấy.
15 Người biếng nhác đặt tay mình vào đĩa,
nhưng rồi thôi, không đưa lên miệng mình.
16 Tuy nhiên, hắn tự cho rằng mình khôn ngoan
hơn bảy người thông sáng khác.
17 Người đi ngoài đường thấy đám cãi nhau,
vô cớ mà can thiệp, khác nào kéo tai con chó vậy.
18 Người nào lừa gạt bạn mình
rồi nói rằng: “Tôi chỉ đùa thôi.”
19 Cũng như người điên ném than lửa,
bắn tên gây chết chóc.
20 Không có lửa nếu không củi, không dầu,
không bất bình nếu không nói hành, nói xấu.
21 Người nhanh giận nhạy chuyện rầy rà,
như than, như củi, mau cháy bùng ra.
22 Lời rỉ tai như của ngon vật lạ,
nuốt vào, thỏa lòng mát dạ.
23 Lời hoa mỹ che đậy lòng độc ác,
như lớp men bóng bẩy bao ngoài bình đất rẻ tiền.
24 Người quỷ quyệt dùng lời xảo trá,
nhưng trong lòng chất chứa gian manh.
25 Khi nó nói lời dịu ngọt đừng tin,
vì lòng nó chứa bảy điều gớm ghiếc.
26 Chúng nói nhân nói nghĩa đủ điều,
nhưng bộ mặt thật sẽ phô bày nơi công chúng.
27 Ai gài bẫy sẽ rơi vào bẫy,
lăn đá hại người, lại bị đá đè nát thân.
28 Nói dối, nói nịnh người nó chẳng thương,
gây nên tai hại khôn lường?